MỘT LỚN VỞ MỘT LỚN THẬM

Trong một ngày lạnh lùng, khi trời xông xông, mối liền mạch của phố phố cổ, một con người lão hóa, không biết tuổi tác, ngồi trên một chiếc xe lăn, chở chạy khắp phố phố cổ. Con người này không biết có bao lâu đã không thể đứng dậy, nhưng vẫn không ngừng cố gắng, nhắm mắt vào mọi thứ xung quanh.

Trong lúc này, một con chó chó nhỏ, màu đen như bóng tối, chạy tới bên cạnh xe lăn. Nó nhẹ nhàng nhát nhát, nhẹ nhàng nhát nhát, như thể muốn nói chuyện với người lão. Người lão nhìn thấy chó này, nở ra một nụ cười hơn hòe.

"Chó nhỏ, anh biết anh muốn gì không?" Người lão nói.

Chó nhỏ nhắc nhắc đầu, chỉ vào một cái chỗ xa xa. Người lão nhìn theo hướng chỉ của chó nhỏ, thấy một cửa hàng cổ xưa, có một tấm bảng hiệu viết "Thảo Bảo Ngọc Vinh".

"Oh, đó là cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh. Anh đã nghe nói về nó từ rất lâu rồi." Người lão nói.

Chó nhỏ nhắc nhắc đầu, như thể muốn nói "Vậy hơn". Người lão cười cười, đưa xe lăn vào cửa hàng.

Cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh không có gì đặc biệt ngoài trừ những chiếc đồ trang sức và đồ chơi cổ xưa. Trong cửa hàng, có một con người phụ nữ, mỏng màng, ngồi ở một bàn làm việc. Khi thấy người lão và chó nhỏ đi vào, cô ngồi không động, chỉ cười cười.

"Người lão đến đây tìm gì?" Cô nói.

"Anh muốn tìm thứ gì đó để vui chơi." Người lão nói.

Cô cười cười, đưa ra một hộp chứa các trò chơi cổ xưa. Trong hộp này có các loại đồ chơi như khúc xí, khúc bầu và còn có một cái trò chơi đặc biệt - một cái bông bẩy bằng bột.

Ngẫu ngẫu thám khám trò chơi Thảo Bảo Ngọc Vinh  第1张

"Đây là trò chơi Thảo Bảo Ngọc Vinh." Cô nói. "Người chơi phải đặt một con số vào bông bẩy và sau đó dùng bột đẩy bông bẩy để chọn số. Nếu số được chọn chính xác thì người chơi thắng được tiền thưởng."

Người lão nhìn vào trò chơi này, khuôn mặt nở ra một nụ cười hơn hòe. "Anh muốn thử." Anh nói.

Cô cười cười, đưa ra một con số và đưa cho người lão để thử. Người lão đặt số vào bông bẩy và dùng bột đẩy bông bẩy. Bông bẩy xoay xuan xuan, cuối cùng dừng lại ở số 69.

"Thật may mắn." Cô nói. "Người lão thắng được 1000 xu."

Người lão lấy tiền thưởng và đưa cho chó nhỏ. Chó nhỏ nhẹ nhàng nhát nhát, như thể rất vui khiêu. Sau đó người lão và chó nhỏ đi ra khỏi cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh và đi khắp phố phố cổ.

MỘT LỚN THẬM TRONG MỘT LỚN THẬM

Một ngày sau, người lão lại chạy tới cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh. Cô tiếp tân ông như ngày hôm trước và đưa ra hộp trò chơi. Trong hộp này có các loại đồ chơi khác nhau như khúc xí, khúc bầu và còn có một cái trò chơi đặc biệt - một cái bông bẩy bằng bột khác.

"Đây là trò chơi Thảo Bảo Ngọc Vinh mới." Cô nói. "Người chơi phải đặt một con số vào bông bẩy và sau đó dùng bột đẩy bông bẩy để chọn số. Nếu số được chọn chính xác thì người chơi thắng được tiền thưởng."

Người lão nhìn vào trò chơi này, khuôn mặt nở ra một nụ cười hơn hòe. "Anh muốn thử." Anh nói.

Cô cười cười, đưa ra một con số và đưa cho người lão để thử. Người lão đặt số vào bông bẩy và dùng bột đẩy bông bẩy. Bông bẩy xoay xuan xuan, cuối cùng dừng lại ở số 14.

"Thật may mắn." Cô nói. "Người lão thắng được 2000 xu."

Người lão lấy tiền thưởng và đưa cho chó nhỏ. Chó nhỏ nhẹ nhàng nhát nhát, như thể rất vui khiêu. Sau đó người lão và chó nhỏ đi ra khỏi cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh và đi khắp phố phố cổ.

Một ngày sau, người lão lại chạy tới cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh. Cô tiếp tân ông như ngày hôm trước và đưa ra hộp trò chơi mới khác. Trong hộp này có các loại đồ chơi khác nhau như khúc xí, khúc bầu và còn có một cái trò chơi đặc biệt - một cái bông bẩy bằng bột khác nữa.

Người lão nhìn vào trò chơi này, khuôn mặt nở ra một nụ cười hơn hòe hơn. "Anh muốn thử." Anh nói.

Cô cười cười, đưa ra một con số và đưa cho người lão để thử. Người lão đặt số vào bông bẩy và dùng bột đẩy bông bẩy. Bông bẩy xoay xuan xuan, cuối cùng dừng lại ở số 81.

"Thật may mắn." Cô nói. "Người lão thắng được 5000 xu."

Người lão lấy tiền thưởng và đưa cho chó nhỏ. Chó nhỏ nhẹ nhàng nhát nhát, như thể rất vui khiêu. Sau đó người lão và chó nhỏ đi ra khỏi cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh và đi khắp phố phố cổ.

Một ngày sau, người lão lại chạy tới cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh. Cô tiếp tân ông như ngày hôm trước và đưa ra hộp trò chơi mới khác. Trong hộp này có các loại đồ chơi khác nhau như khúc xí, khúc bầu và còn có một cái trò chơi đặc biệt - một cái bông bẩy bằng bột khác nữa nữa.

Người lão nhìn vào trò chơi này, khuôn mặt nở ra một nụ cười hơn hòe hơn nữa. "Anh muốn thử." Anh nói.

Cô cười cười, đưa ra một con số và đưa cho người lão để thử. Người lão đặt số vào bông bẩy và dùng bột đẩy bông bẩy. Bông bẩy xoay xuan xuan, cuối cùng dừng lại ở số 37.

"Thật may mắn." Cô nói. "Người lão thắng được 10000 xu."

Người lão lấy tiền thưởng và đưa cho chó nhỏ. Chó nhỏ nhẹ nhàng nhát nhát, như thể rất vui khiêu. Sau đó người lão và chó nhỏ đi ra khỏi cửa hàng Thảo Bảo Ngọc Vinh và đi khắp phố phố cổ.

MỘT LỚN THẬM TRONG MỘT LỚN THẬM CƠ SỞI TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẬM TẮM TỪA HỌP CƠ SỞI TỪA HỌP CƠ SỞI TỪA HỌP CƠ SỞI TỪA HỌP CƠ SỞI TỪA HỌP CƠ SỞI TỪA HỌP CƠ