MỬA 1
Mùa xuân, trời nắng lạnh lùng, gió trào trong lối. Cuộc sống của Đinh Long và Hồ Hổ đã đi đến điểm đến cuối cùng. Trong một ngày bình thường, họ lại gặp nhau lần cuối.
Họ đi bộ trên phố phố, những khuôn khổ của cuộc sống hàng ngày như thể đã không thể tránh xa được những điều gì đó. Cuộc sống của họ như thể đã trở nên vô vị, nhưng trong lòng họ vẫn còn giữ một chút hi vọng.
"Họi, Long, chúng ta đã có thể làm gì nữa không?" Hồ Hổ hỏi, vẻ mặt trầm trăm.
Đinh Long ngừng lại bước chân, nhìn xa xa trời nắng, "Không biết, Hổ. Chỉ có một điều chắc chắn, chúng ta phải tiếp tục đi."
Họ tiếp tục đi, không biết sẽ đi tới đâu. Cuộc sống của họ như thể đã trở nên vô vị, nhưng trong lòng họ vẫn còn giữ một chút hi vọng.
MỬA 2
Mùa hè, trời nóng nắng. Cuộc sống của Đinh Long và Hồ Hổ càng thêm khó khăn. Họ phải làm việc nhiều hơn bình thường để kiếm sống, nhưng thu nhập vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu cuộc sống.
Một ngày, họ lại gặp nhau ở một quán ăn. Thật bất ngờ, họ lại gặp một người thân quen: Đỗ Vân. Đỗ Vân đã trở thành một nữ thương nhân thành công ở thành phố.
"Đỗ Vân! Con nhớ không? Chúng ta đã từng cùng học tập ở trường trung học," Đinh Long hò hào lên.
Đỗ Vân nhìn thấy hai người bạn thân này, cũng hò hào lên. "Ừa, Long và Hổ! Thật là lâu rồi không gặp lại các anh. Bây giờ tôi làm nghề thương nhân, có thể giúp được các anh không?"
Họ nói chuyện trong quán ăn, nhớ lại những ngày học tập chung chung ở trường trung học. Cuộc sống của họ đã thay đổi rất nhiều, nhưng tình bạn thân thiết vẫn giữ nguyên vẹn.
MỬA 3
Mùa thu, trời lạnh lùng. Cuộc sống của Đinh Long và Hồ Hổ càng thêm khó khăn. Họ phải chịu đựng những khó khăn khó khăn về gia đình và công tác. Thật bất ngờ, họ lại gặp lại Đỗ Vân.
"Đỗ Vân! Con nhớ không? Chúng ta đã từng cùng học tập ở trường trung học," Đinh Long hò hào lên.
Đỗ Vân nhìn thấy hai người bạn thân này, cũng hò hào lên. "Ừa, Long và Hổ! Thật là lâu rồi không gặp lại các anh. Bây giờ tôi làm nghề thương nhân, có thể giúp được các anh không?"
Họ nói chuyện trong quán ăn, nhớ lại những ngày học tập chung chung ở trường trung học. Cuộc sống của họ đã thay đổi rất nhiều, nhưng tình bạn thân thiết vẫn giữ nguyên vẹn.
Đỗ Vân đưa ra ý tưởng cho họ làm kinh doanh nhỏ ở khu phố phố. "Các anh có thể mở quán ăn hoặc cửa hàng bán đồ dùng hàng ngày. Tôi sẽ giúp các anh tìm địa điểm và cung cấp tài liệu kinh doanh."
Đinh Long và Hồ Hổ cân nhắc lại và lại, cuối cùng quyết định thử sức với ý tưởng này. Họ bắt đầu tìm địa điểm và thu thập tài liệu kinh doanh. Cuộc sống của họ bắt đầu có những thay đổi tích cực.
MỬA 4
Mùa đông, trời mờ mịt. Cuộc sống của Đinh Long và Hồ Hổ đã trở nên tốt đẹp hơn. Quán ăn của họ đã thành công và thu nhập ngày càng tăng. Họ cũng có thể trả hết nợ vụ gia đình và cuộc sống của họ trở nên ổn định hơn.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận lợi. Một ngày, họ lại gặp khó khăn lớn khi một nhóm trộm cướp đột nhập quán ăn và cướp đi tất cả tài sản của họ. Cuộc sống của họ lại trở nên khó khăn như trước.
Họ phải từ mới bắt đầu xây dựng quán ăn từ đầu lại. Cuộc sống của họ trở nên bối rối và căng thẳng hơn. Tuy nhiên, họ không bỏ cuộc, mà tiếp tục cố gắng để phục hồi sức mạnh kinh doanh của quán ăn.
MỬA 5 - CÔNG KẾT CỦA CỦC NHÂN TÍNH CỦA CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH CỦC NHÂN TÍNH"
Cuối cùng, Đinh Long và Hồ Hổ đã thành công trong cuộc sống của mình. Quán ăn của họ đã trở thành một thương hiệu địa phương và thu nhập ngày càng tăng. Họ cũng có thể trả hết nợ vụ gia đình và cuộc sống của họ trở nên ổn định hơn. Cuộc đời của họ đã trải qua nhiều khó khăn và thử thách, nhưng cuối cùng họ đã giành được thành công và hạnh phúc.